Ta có thể thấy rằng pha-đinh Rayleigh đầu tiên, như trong trường hợp DS/SS, gây nên sự giảm cấp mạnh của chất lượng khi so sánh với kênh AWGN. Ngoài ra, ta có thể thấy rằng sự tăng M không cải thiện nhiều chất lượng như trong kênh AWGN. Hơn nữa, chất lượng của FH/SS là không khác với của M- FSK không nhất quán tiêu chuẩn.Tuy nhiên, trải phổ có lợi thế so với điều chế dải hẹp ở chỗ nó có thể nhận được phân tập qua sự mở rộng dải thông. Ta đã thấy điều này trong trường họp.DS/SS. Với FH/SS, tín hiệu được nhảy trên dải thông lớn hon nhiều dải thông tín hiệu gổc. Lí tưởng, dải thông nhận được là lớn hon đáng kể dải thông nhất quán của kênh (tức là dải tần số trên đó tín hiệu có tương quan cao). Khi điều này được thực hiện, các Symbol phát đi trong các chu kì nhảy khác nhau sẽ chịu điều kiện pha-đinh khác nhau. Cách đơn giản nhất để nhận được phân tập trong tình huống như vậy là nhờ nhảy tần nhanh, tức là nhảy nhiều lần trên Symbol. Nêu điều này được thực hiện và khoảng cách nhảy (theo tần số) là lớn hơn dải thông nhất quán của kênh, ta nhận được phân tập trong mỗi khoảng Symbol. Như trong DS/SS, phân tập cải thiện chất lượng vì nó cung cấp nhiều cơ hội cho kênh tốt. Mức độ phân tập phụ thuộc trực tiếp vào cả số lượng nhảy ữên Symbol và vào dải thông nhất quán của kênh. Cụ thể, mức phân tập L sẽ xấp xỉ bằng:
Ở đây Bs à dải thông sau trải, Bc là dải thông nhất quán, Ts là độ dài Symbol, Tc là chu kì nhảy, và Ị_xJ là hàm sàn (số nguyên lớn nhất nhỏ hơn x). Với phân tập L-mức, chất lượng của BFSK không nhất quán (M= 2).
Chất lượng của L = 1, 2, 4, 8 được vẽ trong hình 2.32. Ta có thể dễ dàng thấy rằng như trong trường hợp DS/SS, phân tập nhờ trải phổ cho phép tăng đáng kể chất lượng trong pha-đinh Rayleigh. Đáng tiếc, một điểm khác trong FH/SS là khó nhảy tần nhanh. Nhảy tần nhiều lần trên Symbol có thể là sự thách thức đối với thực hiện thực tế. Lựa chọn khác là áp dụng mã hóa sửa lỗi và xen kẽ. Điều này cho phép phân tập thời gian bởi nhảy tần được kết hợp vào các số liệu thống kê quyết định mã hóa.