Như đã nói ở trên, đa truy nhập không có xung đột (hay không có cạnh tranh) bao gồm việc phân chia tài nguyên hệ thống (tức là môi trường truy nhập) thành các kênh cố định; sau đó các kênh được dành sẵn bởi các cặp thu/phát để liên lạc. Như vậy, các người đùng được đảm bảo kênh trong thời gian liên lạc của mình. Loại đa truy nhập này đặc biệt thích hợp cho những ứng đụng đòi hỏi truy nhập thường xuyên liên tục vào kênh như là thoại hoặc video. Tuy nhiên, với các nguồn dữ liệu rời rạc, phương pháp này là không hiệu quả vì kênh thường xuyên không được sử dụng trong khi nó được dành sẵn. Sự khác nhau chính giữa các loại đa truy nhập không có cạnh tranh là ở chỗ các kênh được xác định như thế nào. Trong TDMA, các kênh được xốc định theo cốc khe thời gian. Trong FDMA, các kênh được xác định theo các dải tần, còn trong CDMA các kênh được xác định không theo thời gian và cũng không theo tần số mà bởi tham số trải phổ gọi là mã trải. Ta sẽ ôn lại từng loại một cách vắn tắt.
Các hệ thống TDMA xác định các kênh theo khe thời gian. Nói cách khác, thời gian của hệ thống được xác định như chuỗi các khoảng thời gian cố định lặp lại (thường gọi là các khung)-, sau đó các khung được chia tiếp thành 1 số cố định các khoảng thời gian nhỏ hơn gọi là các khe. Khi một cặp thu phát được phép liên lạc, nó được gán 1 khe thời gian cụ thể. Trong mỗi khung thời gian mỗi cặp thu phát có thể liên lạc với nhau trong khe của mình. Thông thường, tất cả các người dùng đều có cơ hội phát 1 lần trong 1 khung. Vì thế toàn bộ khung gồm K khe người dùng và K khoảng bảo vệ trong đó K là số máy phát chủ động truy nhập môi trường hoặc tương đương là số kênh. Khoảng bảo vệ được chèn vào để ngăn ngừa các va chạm do đồng bộ không chính xác. Thông lượng người dùng là 1 hàm của tốc độ phát tổng cộng của hệ thống và của số khe thời gian có sẵn (tức là phần thời gian mà chúng được phép phát).